08/12/2025
Nhan đề: Vẫn như người như số phận
Tác giả: Anh Chi
Thể loại: Văn học đương đại (tập truyện/ tản văn/ tiểu luận/ thơ – không ghi rõ trên bìa)
Nhà xuất bản: Nhà xuất bản Lao Động
Nơi xuất bản/Năm xuất bản/Khổ/Số trang: Không ghi
Ngôn ngữ: Tiếng Việt
Từ khóa/Chủ đề: Văn học Việt Nam đương đại; thân phận con người; chiêm nghiệm; Anh Chi.
Ngay từ nhan đề, “Vẫn như người như số phận” đã gợi ra một trường cảm xúc trầm lắng và suy tư. “Người” ở đây là con người cụ thể với vui buồn, lựa chọn, sai đúng; “số phận” là dòng đời rộng lớn, đôi khi nghiệt ngã, đôi khi dịu dàng, luôn vượt khỏi tầm tay ta. Chữ “vẫn” đặt ở đầu nhan đề khiến cuốn sách mang dư vị bền bỉ của một cuộc đối thoại lâu dài với đời sống: dù thời gian đổi thay, con người vẫn phải đối diện mình trong tương quan với số phận.
Nếu đây là một tập truyện hay tản văn, độc giả có thể chờ đợi kiểu văn chương thiên về chiêm nghiệm nhân sinh: đi từ những lát cắt rất nhỏ của đời thường – một cuộc gặp, một miền ký ức, một biến cố gia đình, một góc phố, một tình yêu không trọn – để mở ra những suy tư lớn về kiếp người. Anh Chi với tư cách tác giả có thể lựa chọn giọng điệu nhẹ mà thấm: không ồn ào sự kiện, không phô trương kỹ thuật, mà để cảm xúc và tư tưởng tự đi vào người đọc.
Cuốn sách có thể vận hành như một chuỗi “chân dung số phận”: mỗi nhân vật/ mỗi cái tôi trữ tình mang theo một câu hỏi riêng về sống – mất, gặp – ly, tha thứ – day dứt, hy vọng – thất vọng. Điểm làm nên sức nặng của loại văn chương này là sự thật thà với trải nghiệm tinh thần. Nó không né tránh nỗi đau, nhưng cũng không bi lụy; không tô hồng đời sống, nhưng vẫn cố giữ một hạt nhân lạc quan: con người có thể bị đời dồn ép, song vẫn có quyền giữ nhân phẩm, yêu thương, và chọn cách sống tử tế.
“Vẫn như người như số phận” cũng có thể được đọc như một lời nhắc: số phận không hoàn toàn là định mệnh bất biến. Nó được tạo nên từ hoàn cảnh, từ xã hội, và từ cả những lựa chọn nhỏ bé của từng con người. Ở đó, cái “như người” là phần tự do, phần ý thức, phần trách nhiệm – những thứ khiến ta khác đi dù bối cảnh có nghiệt ngã đến đâu. Vì vậy, cuốn sách mang hơi hướng triết lý đời sống nhưng không khô cứng, mà được chuyển hóa thành cảm xúc và hình tượng văn chương.
Với độc giả trẻ, sách có thể là bạn đồng hành trong những năm tháng đang định hình bản ngã: giúp nhận ra rằng va vấp là bình thường, mất mát là một phần của trưởng thành, và yêu thương là cách duy nhất để con người vượt qua số phận. Với độc giả từng trải, sách như một nơi trú ẩn tinh thần, để soi lại mình, để dịu đi những mỏi mệt, và để tin rằng dù thế nào, “người” vẫn là trung tâm của mọi câu chuyện.
Ban biên tập: Nguyễn Văn Tuấn